ME, HER, AND THE BALLISTIC WEAPONRY [ANTIQUE] CHAP 8

ME, HER, AND THE BALLISTIC WEAPONRY [ANTIQUE]

Chapter 8



Là một kẻ mò xác tàu đầy tiềm năng, kể cả theo tiêu chuẩn của Trạm Alba, Maar liếm môi trước một mẻ thu lớn hơn hẳn thường lệ.
“ Xem ra hôm nay mình gặp may rồi. Chắc hẳn còn hàng đống những mạch điện còn sót lại.”
Cô khó chịu gạt mái tóc đỏ dài khỏi mặt mình trong khi tiếp cận con tàu vĩ trụ cô phát hiện khi thực hiện quét ra-đa diện rộng. Khi đã đến được một khoảng cách đủ gần để chạm vào tàu, cô khởi động BISHOP và gửi một tín hiệu đến con tàu hỏng.
“ Không có phản hồi. Con tàu lại không có đăng kí, có khi nào là tàu buôn lậu không nhỉ?”
Với kinh nghiệm 5 năm đi mò dỡ xác tàu, Maar biết được rằng những con tàu không được đăng kí hiếm khi nào phục vụ một mục đích nào tốt đẹp cả. Không chỉ khiến việc chứng minh chính chủ gặp nhiều khó khăn, nó còn khiến việc mua bảo hiểm là bất khả thi. Nếu có người bỏ qua hết những bất lợi như vậy để tránh việc đăng kí cho tàu, có nghĩa là họ phải có một cái ích lợi gì khi làm vậy. Hơn nữa, chúng thường là những mối lợi người ta không muốn tiết lộ.
“ Hi vọng không phải đưa lậu người, mà... hả?”
Cô xem xét xung quanh con tàu hỏng. Cảm thấy có điều bất thường, cô dừng con tàu của mình, Rockboy, từ từ lại. Là cái gì nhỉ, cô nghĩ một lúc, trước khi nhận ra những thứ thường được trang bị trên mọi con tàu lại không thấy đâu cả trên con tàu này.
“ Nó không được vũ trang à? Có khi nào có kẻ nào tới đây trước mình rồi không...”
Nếu có một kẻ mò xác khác đã đến, thì khả năng là không còn thứ gì có giá trị còn xót lại. Từ những gì cô thấy được, thì con tàu vẫn còn giữ được tương đối nguyên vẹn, nhưng điều đó không có nghĩa là bên trong nó vẫn còn nguyên.
“ Vùng xung quanh động cơ vẫn còn chắc nguyên... hay là do một kẻ chuyên dỡ vũ khí? Mình không nhận được thông báo nào mà nhỉ?”
Cô khởi động BISHOP lên một lần nữa, đọc qua những thông báo cho phép tháo dỡ mà cô đã lưu lại. Được đưa ra bởi bộ quản lí của trạm không gian, chúng bao gồm những thông tin về những con tàu đã được phát hiện. Quyền sở hữu, thuế đã đóng, những tài liệu này chứa nhiều thông tin về con tàu.
“ Ừ, không thấy có gì cả. Một con tàu không vũ trang vào cái cái thời này...”
Maar nhìn về con tàu, cảm thấy làm ngạc nhiên về con tàu không tuân theo lẽ thường. Sau cùng, cô đưa ra kết luận rằng con tàu hăn phải là một con tàu vận chuyển của một đoàn tàu nào đấy.
“ Họ bỏ nó lại sau một tai nạn. Con tàu tội nghiệp... nhưng không cần lo. Tao sẽ tái chế lại mày vào một thứ khác có ích hơn.”
Tự nhủ với mình như thế, Maar di chuyển những cái cần cẩu ra khắp con tàu. Cô cố định một cần cẩu vào xác con tàu và lấy ra một thiết bị ra- đa lớn từ thân tàu.
“ Chạy Quét_năng lượng”
Cái ăng ten ra- đa hình parabol phát ra những chớp nhỏ màu xanh bao quanh xác con tàu.
Những thông tin về con tàu tràn trong mắt của Maar theo một dòng đều đặn, chúng tự xắp xếp lại trong diện BISHOP của cô.
“ Cái... gì... đây?”
Maar đọc qua những dữ liệu trong  khoảnh khắc, và cau mày vì sự kì quặc của chúng.
“ Nó trống không... không, không phải! Con tàu này chỉ là một kiểu mẫu!!”
Những thông tin cho cô biết cả khối máy kia không thật sự vận hành như một con tàu. Những thông tin đều thật kì quặc và khó hiểu. Maar cảm thấy một diềm xấu và nhanh chóng thu lại cái ra-đa.
“ Quét diện rộng!! Ngay lập tức!”
Ngay khi Maar quát lên, mọt vụ quét độ chính xác thấp, nhưng có tốc độ cao được thực hiện. Với ba cái chấm xuất hiện trên màn hình ra-đa, cô dự đoán có điều rất tồi tệ sắp diễn ra.
“ Không có phản hồi từ tín hiệu nhận dạng. Vậy là WIND à? ...Không lẽ nào!? Chúng dụ mình vào bẫy  à?”
Cô nhanh chóng khởi động động cơ tàu, bắt đầu chuẩn bị để chiến đấu. Trong khi vẫn đang thao tác một cách rất khéo léo BISHOP, cô không thể giấu được sự bất an của mình với cái tình huống kì lạ này.
“ Mình chưa nghe đến việc WIND có thể hành động như thế này bao giờ cả... có khji nào đây là giống mói không nhỉ? Mình có nên báo cáo lại việc này với chính quyền đế chế không nhỉ...”
Trogn một khoảnh khắc, cô với tay để mở một kênh liên lạc với trạm không gian, nhưng rồi cô ngừng lại. Cô không đủ rảnh để nói chuyện ngay lúc này, và kể cả nếu cô kể với họ, cô chắc rằng sẽ không ai tin mình.
“ Xem đi xem lại rồi, kiểu gì thì để thực hiện Overdrive(tăng tốc) cũng không kịp đươc... Khởi động trụ súng, mở lá chắn. Nhắm mục tiêu là những gì tiến lại gần tàu.”
Hai trụ súng hiện ra từ thân tàu, hướng về những mục tiêu của chúng. Một con tàu mò xác vốn dĩ không được trang bị vũ khí mạnh, nhưng đối với những mục tiêu nhỏ thì chúng vẫn khá hiệu quả. Từ chuyển động trên màn hình ra-đa, Maar đoán rằng kẻ địch có lẽ chỉ là một con tàu nhỏ.
Ngay lúc đó, một cảnh báo lớn xuất hiện trên giao diện BISHOP của Maar.
“ Xác nhận làm điểm kết thúc lộ trình Overdrive? Viện binh kẻ địch à!?”
Maar ngay lập tức gửi tín hiệu từ chối, đồng thời kích hoạt thiết bị làm nhiễu Warp( dịch chuyển kiểu bước nhảy không gian). Nhưng trước khi cô kịp làm bất cứ gì, việc xác nhận đã được thực thi, đồng thời một vùng với sức đẩy mạnh xuất hiện trong khu vực.
“ Thật hả trời!!”
Mắt Maar ngấn lệ trong khi bắt đầu tấn công phi thuyền WIND đang tiến vào tầm bắn của cô. Bất kể là điềm lành hay không, cái lực đẩy kia đang tạm thời như một bức tường, giúp cô tránh được một cuộc chiến một chống ba.
“ Tắt làm nhiễu!! Dùng toàn bộ năng lượng tăng sức mạnh cho lá chắn!!”
Khoản vài chục giây sau khi Maar bắt đàu nã đạn, kẻ địch bắt đầu cuộc tấn công của chúng với một chùm tia xanh lam lóe sáng không gian. Tàu của Maar xoay xở né được đợt công kích đầu tiên, tuy nhiên khi khoảng cách giữa hai bên càng nhỏ lại, thì những đòn tấn công cảu kẻ địch lại càng tăng về chuẩn xác.
“ Oái! Sau cùng cũng dính rồi à!!”
Một cơn chấn động rung chuyển khắp con tàu, đi kèm đó là những tia sáng tan biến đi.
Đồng thời lúc đó, những trụ súng của Rockboy cuối cùng cũng bắn dính tàu địch, chúng bắn dính liên tiếp phát này đến phát khác.
“ Ta xin ngươi đấy! Ráng chịu thêm một chút thôi!!”
Cô có thể thấy được năng lượng của lá chắn đang dần tụt xuống, và những tín hiệu cảnh báo nhấp nháy trên BISHOP.
Khoảnh khắc lá chắn của Rockboy cạn kiệt cũng là lúc một tàu địch bị phá hủy.
“Kyaaahh!!”
Maar thét lên vào thời điểm vụ nổ xảy ra. Cô ráng kiềm chế cảm giác muốn khóc trong khi nhanh chóng kiểm tra lại tàu của mình.
...  Quá trình xác nhận làm điểm kết kết thúc, phía thực hiện đã hoàn thành bước nhảy...
Đọc cái cảnh báo xuất hiện trong khi đang tiến hành kiểm tra, cô nhanh chóng ngẩng mặt lên. Trên màn hình, cô thấy được một con tàu khổng lồ xuất hiện sau bước nhảy và đang tiến về cô với một tốc độ kinh dị.
“ Hử.. Một con tàu vận tải à? Có khi nào là cứu trọ không nhỉ?”
Cái đập vào mắt cô là một con tàu với kiến trúc góc cạnh, thô kệch. Cô thật sự đã chắc mẳm rằng viện binh của WIND là con tàu vừa tới, nên cô đã tiên liệu một con tàu với phong cách thiết kế dị hợm của chúng. Mặc dù không đúng như dự đoán của cô, tuy nhiên cô lại không cảm thấy tệ chút nào.
“ Mình có thể để họ lo nốt nhỉ... ừ. Thay đổi mục tiêu, gia tăng khoảng cách với kẻ địch.”
Quan sát thấy cái con tàu có vẻ giống tàu hàng kia tiến tới mà không hề đổi lộ trình, Maar đoán rằng nó sẽ lo liệu về tàu WIND trên lộ trình dự dịnh của nó. Cô để ý kĩ đến tình trạng lớp giáp của Rockboy đã bị hư hại sau loạt đạn vừa này trong khi tập trung hỏa lực vào kẻ địch còn lại.
“ Cố lên nào,Rocky!! Nếu là mày, thì chuyện gì cũng là muỗi!!!... Khoan- khoan! Họ nghĩ cái của khỉ gì thế!!?”
Khi Maar liếc nhìn về con tàu vận tài, cô mở tròn mắt ra. Không hề giảm chút tốc độ, con tàu tiếp tục tiến thẳng tới, hướng bản thân thẳng vào một quỹ đạo vao chạm với kẻ đich.
“ Nếu va chạm ở tốc độ đó, họ sẽ không thể nào toàn vẹn mà ra được!!”
Không như với những đòn công kích bằng súng la-de, lá chắn năng lượng về cơ bản là vô dụng với va chạm vật lí. Do sự chênh lệch về khối lượng, con tàu WIND chắc chắn sẽ bị nghiền nát, nhưng con tàu hàng kia cũng sẽ không thể nào nguyên vẹn được.
Con tàu sáp gần khoảng cách rất nhanh. Maar nhắm mắt lại trước cái va chạm không thể tránh khỏi.
“... Cái quỷ quái gì...”
Mở mắt từ từ ra, cái mà Maar nhìn thấy là cái dáng cảu con tàu vận tải tiếp tục băng băng về phía trước như thể không có gì xảy ra. Thốt ra một tiếng thán phục về độ chắc của lớp giáp con tàu, cô tập trung lại vào con tàu WIND còn sót lại.
“ Xem ra mình sẽ sống thêm một ngày nữa... hà... thoát rồi...”
Xác nhận chắc rằng con tàu WIND cuối cùng đã bị tiêu hủy, cô để lỏng tứ chi. Hiểm nguy rình rập là một phần của nghiệp mò xác tàu, nhưng cô thật sự hi vọn sẽ không phải trải qua việc gì như thế này lần nữa.

_
“ Ao, ao... bố khỉ, hi vọng chúng ta không làm bể gãy cái gì”
Tarou nhấc cái thân thể đau nhức của mình dậy, bắt đầu bước qua những vật dụng đã bị văng khắp nơi như cậu.
“ Koume! Ngươi đâu rồi? Thấy... không, không phải. Có lẽ mình sẽ xài nó sau, giờ để nó riêng ra... A, ngươi đây rồi, có sao không?”
Tarou phát hiện ra Koume trong đống đổ nát. Cậu gạt bỏ những miếng mì ý ăn dở mà Koume bị kẹt vào.
“ Vâng, tôi vẫn ổn, cậu Teirou. Nhưng nói rằng vì hình dáng của tôi nhìn giống cái kia, và nhầm lẫn một sản phẩm để tự thỏa mãn(quay tay :v) với tôi là một sự sỉ nhục vô tiền khoáng hậu. Tôi yêu cầu một lời xin lỗi và bồi thường nhân phẩm.”
“ Ờ,ờ. Để sau. Vậy con tàu  như thế nào rồi? Chúng ta không có đục thủng lỗ nào đấy chứ?”
Tarou mang Koume đến cái màn hình một lần nữa, và cắm lại những cái giắc cắm vào. Một lúc sau, cái màn hình mở lên, và cậu được nhìn cận cảnh cái điểm va chạm.
“... Lẽ nào... Chỉ hơi móp thôi à? Con tàu này làm từ cái của nợ gì thế. Chúng ta phải lao đi cả một trăm ki lô mét trên giờ chứ nhỉ?”
Tarou thốt lên bằng một giọng chán nản khi nhìn đến cái đống sắt vụn dình vào thân tàu, và cái vết móp tí ti ở vỏ tàu. Ở trên tay Tarou, Koume nhấp nháy ánh đèn.
“ Vừa nãy không phải theo thước đo hàng trăm, cậu Teirou. Vận tốc của chúng ta xấp xỉ 2324 km/h. May mắn là con tàu này thật chắc chắn. Nếu được, tôi xin cậu hãy thảo luận trước với tôi khi dự định những việc như vậy.”
“ Xin lỗi”, Tarou xua xua tay khi trả lời cái mệnh lệnh của Koume. Cậu thay đổi cái màn hình để nhìn cái con tàu tồi tàn vẫn đang tiếp tục chiến đấu.
“ Ồ, có vẻ đằng kia cũng xong rồi. Mà khoan, họ có ổn không thế? Nhìn họ có vẻ ‘bốc lửa’ phết.”
Con tàu đang dần cháy đỏ từ những đòn công kích của WIND. Ở một số chỗ có khí gas thoát ra có vẻ đã bắt lửa. Cậu có thấy những ngọn lửa cháy lên dữ dội.
“ Tôi không biết, nhưng thưa cậu Teirou. Một đường dây liên lạc đã được mở. Cậu có muốn trả lởi không?”
Tarou ngây người ra một lúc, không hiểu ý cảu Koume. Sau khi nhận ra ý nghĩa câu nói của Koume. “ Ưưư Whoaaaa!!” cậu phát ra một cái âm thanh kì quặc.
“ Đường dây liên lạc! Ý-ý ngươi là một cái điện thoại à? Mở lên đi! Ta xin ngươi đấy!!!”
Koume yên lặng nhấp nháy những bóng đèn của mình. Sau một khoảng, giọng một phụ nữ rõ ràng không thuộc về Koume phát ra từ quả cầu.
“ Đây là tàu Rockboy. Số hiệu đăng kí IB-4980. Tôi rất cảm kích vì sự giúp đỡ từ tàu của- ”
“ X- Xin cứu với!! Tàu tôi không có động cơ! Cứ đà này tôi sẽ trở thành một mẩu rác vũ trụ mất!!”
“... Cái gì cơ? Tôi chắc rằng tàu của anh vừa thực hiện bước nhảy không gian. Anh đang nói cái gì vậy?”
Tarou có thể cảm thấy được giọng của người phụ nữ trở nên nghi ngờ. Nhưng cậu cảm thấy mừng rỡ khi cậu thấy cô đặt lộ trình hướng về cậu.
“ Xin cám ơn... Không, tôi sẽ kể cho cô chi tiết. Nhưng giờ, tôi thật sự rất cần hỗ trợ.”

Sau khi thốt được những lời đó ra. Tarou quỵ xuống tại chỗ. Vui mừng quá đỗi, tay cậu run rẩy không kìm được.

Popular posts from this blog

CHAP 1

BACKSTAGE VIEW TRONG EXCEL

ME, HER, AND THE BALLISTIC WEAPONRY [ANTIQUE] CHAP 7